Ngoài cửa sổ tuyết và sương giá,
Khói, bồ hóng trong các bản tin…
Bố mẹ tôi vốn ở Ukraine
Các vùng đất khác nhau ở đó.
Ông là một đứa trẻ, bà cũng thế.
Họ sinh ra lúc thế giới bất hòa.
Thế kỷ còn non và tranh cãi
Tàu điện ít mà ngựa thì nhiều
Thế kỷ ấy bị thống trị bằng khát máu
Và khát thèm đất nước người ta.
Rồi một ngày họ đã gặp nhau
Rốt cuộc thì họ đã làm được.
Và họ đã sống sót qua cuộc đời
Trong những kinh hoàng của đất nước
Sống qua cả hai cuộc chiến tranh
Những cuộc chiến vô cùng khủng khiếp.
Rồi một ngày tôi được sinh ra
Trong ngôi nhà trên dòng Neva.
Không dị tật, cũng không cảm lạnh,
Có vẹn nguyên đầy đủ một con người
Thời của những tháp canh đã qua,
Và cuộc sống cuối cùng đã nở hoa.
Tôi đã đọc hàng trăm cuốn sách,
Nhưng hãy trả lời tôi, để làm gì?
Giờ tôi đứng đây, bóp chặt đến gãy tay
Đứng chôn chân giữa một thời bệnh hoạn.
Tôi đứng nhìn những đứa trẻ đang chết
Cháu của những người cùng thời với tôi.
Vadim Zhuk. 9/5/2024
Phan Phương Đạt dịch từ tiếng Nga.
