Tag Archives: thư gửi con trai

Yevgeny Leonov: thư gửi con trai, 1974

“Andrey, hãy yêu bố như bố yêu con. Con biết tình yêu là tài sản to lớn nhường nào. Thật ra, nhiều người cho rằng tình yêu của bố với con có gì đó không đúng đắn, chỉ gây hại. Mà có khi thế thật, có khi tình yêu của bố cản trở không cho con trở thành một học sinh gương mẫu? Vì trong suốt những năm phổ thông, chưa khi nào bố đánh đòn con cả.

Con nhớ k0, có lần con làm mặt hề khi lên bảng. Cả lớp được trận cười, còn bố thì bị cô giáo trách móc ra trò. Lúc đó bố đứng thểu não trong góc như một thằng bé phạm tội, còn cô giáo mắng liên tục, nào là con đã phá hỏng tiết học, nào là lớp không học được gì suốt 45 phút, con chẳng biết cái gì và không cho người khác học, con sẽ bị đuổi học, con k0 nghe lời…”

Quần áo bố ướt đẫm mồ hôi mà cô giáo vẫn chưa thôi. “Được rồi, hôm nay phải cho nó một trận ra trò. Đủ lắm rồi!” – bố nghĩ vậy khi đi qua sân trường ra đường. Vì quá xúc động, bố không thể ngồi lên taxi hay xe buýt, mà cứ thế đi bộ. Một phụ nữ xách túi nặng đi ngang qua cùng một đứa bé đang khóc, thấy bố và mỉm cười. Một người không quen biết cất lời chào. Làn gió mùa thu thổi qua. Lúc gần đến nhà, bố có cảm giác là đã ăn đòn và chấp nhận nó. Vào đến nhà, bố đã quên về “một trận ra trò”, và khi thấy con, bố bảo “Con làm mặt hề gì mà cả lớp khoái chí thế, làm lại bố xem nào?”. Hai bố con cùng cười.

Vì thế mà bố viết thư này, để sửa chữa điều gì đó không đúng đắn, và chắc sẽ tỏ ra nực cười và ngây ngô như một số vai diễn mà mình từng đóng.  Nhưng đó chính là bố! Về bản chất, anh bạn thân mến ạ, không có gì giản dị hơn nỗi lo lắng của trái tim người bố.

Mỗi khi bố đi công tác xa một mình, khi buồn, bố nhớ từng lời, từng câu hỏi của con, và bố muốn chuyện trò với con mãi, cảm giác là cả cuộc đời cũng không đủ dài để chuyện trò. Nhưng con biết không, điều quan trọng nhất bố phát hiện ra sau khi bà nội con mất. Andrey ạ, nếu trong đời con có một người mà con không sợ tỏ ra bé nhỏ, ngu ngốc, trần trụi không che dấu trước người đó, thì người đó chính là thần hộ vệ của con.

Bố sắp về rồi.
Leningrad, 3.X.74”

Yevgeny Leonov (1926-1994) là một trong các diễn viên được yêu thích nhất ở Liên Xô, nội dung bức thư trên mạng tiếng Nga, xin được lược dịch ra tiếng Việt.