Tag Archives: metaverse

Mê Cung Ảnh (10/10)

11

Chúng tôi uống cà phê. Tôi không thích công thức của cô gái ở Rostov. Nhưng thật lạ là tôi lại có thể phân biệt được mùi vị.

– Đây không phải thứ dành cho dân ghiền, – Kẻ-không-may nói, đẩy tách cà phê ra xa. – Chắc là như vậy.
– Cậu cảm nhận được mùi vị?
– Đúng.
– Bằng cách nào? Mùi vị trong không gian ảo chỉ là ký ức về những thứ mà chúng tôi đã thưởng thức trong đời thật! Nếu cậu không phải người thì…

Continue reading

Mê Cung Ảnh (9/10)

110

Thật thích thú khi đi trên đường mùa đông nếu trước đó đã có cả một đội quân đi qua.

Tuyết bị nện chặt, không thể đi nhầm được.

Và khắp nơi vương vãi các dấu hiệu nhỏ của một lối sống ồn ào, buồn chán và vô nghĩa.

Cây thông cắm đầy mũi tên. Hoặc các thiên thần bắt gặp một tên do thám, hoặc đã có một cuộc tranh cãi xem mắt ai tinh hơn, tay ai cứng hơn… Chắc là giả thuyết thứ hai.

Continue reading

Mê Cung Ảnh (8/10)

10

Trong đám tuyết dày của ngăn đá tôi tìm thấy một cái xúc xích đóng băng. Trong số đồ hộp, chỉ còn sót lại một hộp cá mòi, được mua hoặc trong giai đoạn hết sạch tiền, hoặc trong lúc buồn chán.

Buồn ngủ muốn chết, nhưng tôi vẫn hâm cái xúc xích đáng thương, lấy con dao mở hộp, đặt trước mặt hai chai bia Urquel. Bữa tối dưới ánh nến, nến đang cháy trên màn hình máy tính. Screensaver vừa bật lên. Tiếng vọng lách tách từ mũ rất hợp cảnh.

Continue reading

Mê Cung Ảnh (7/10)

110

Trên bậc rất gió. Cái buồng nhỏ bằng sắt của trò chơi “Những ngọn núi Mỹ” kêu rít lên, lắc lư như sắp rơi ra khỏi đường ray đang treo lơ lửng trên đầu Kẻ-không-may.

Tuyệt, lại thêm một cách chết nữa được phát hiện ra.

– Ê! – tôi kêu và tiến lại gần. – Tớ đây!

Kẻ-không-may ngẩng đầu lên. Có thể đó là dấu hiệu tốt lành.

Continue reading

Mê Cung Ảnh (6/10)

10

Hoặc là tôi không bị theo dõi, hoặc là người ta làm điều này khéo đến nỗi Vika không thấy phải báo động. Tôi leo lên tường, bước lên cây cầu làm từ sợi tóc trong ánh mắt theo dõi của những người bảo vệ.

Không biết tôi có thể đi được bao nhiêu mét mà không cần ra khỏi đáy sâu?

Continue reading

Mê Cung Ảnh (5/10)

111

Người đầu tiên mà tôi nhìn thấy khi bước vào bậc ba ba là Anatol, đang nằm sõng xoài trên nền cỏ. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là cuối cùng thì kẻ cướp bà già cũng gặp nhau. Nhưng Anatol ngóc đầu dậy vẫy tôi.

Kẻ-không-may cũng có mặt, ở góc của cậu ta.

Continue reading

Mê Cung Ảnh (4/10)

011 

Tôi nằm mơ. Tôi rất hay nằm mơ. Trong ngày, nhận thức làm việc quá tải đến mức cần phải giải toả. Giấc mơ đến để cứu chúng ta thoát khỏi sự quá tải của cảm xúc, nói nốt những điều chưa nói hết.

Thường thì tôi không nhớ những giấc mơ. Chỉ là những mẩu lộn xộn quay cuồng trong đầu, và không nhận thức được đến tận cùng. Còn lúc này giấc mơ rõ ràng và in dấu trong nhận thức. Cũng có thể vì tôi ngủ trong không gian ảo.

Continue reading

Mê Cung Ảnh (2/10)

11

Khi tôi loại bỏ virus – bưu thiếp ra khỏi máy tính và đóng file mới kiếm được (bây giờ trong thế giới ảo nó giống như một chiếc CD bình thường), thì đã là nửa đêm. Đầu không đau nữa, và cũng chẳng buồn ngủ tí nào. Ai trong số dân Deeptown lại ngủ buổi tối?

Continue reading

Mê Cung Ảnh (1/10)

Giới thiệu. Mê cung ảnh – Metaverse của năm 1997
Tuy đã và đang được các ông lớn đầu tư với số tiền khổng lồ, metaverse vẫn chưa trở thành một thế giới thứ hai của mọi người, nơi người ta vào hàng ngày để gặp gỡ, giải trí và làm ăn.
Vậy mà, metaverse đã hình thành rất rõ nét trong cuốn tiểu thuyết giả tưởng năm 1997 của nhà văn Nga Sergey Lukyanenko, với tựa đề Mê cung ảnh (labyrinth of reflections). Trong truyện, mọi người vào được metaverse và có cảm giác đắm mình trong đó là nhờ một phần mềm có tính chất thôi miên, khiến trí não dựng nên cả một vũ trụ chỉ từ những nét vẽ đơn giản.
Chắc chắn nhiều thứ trong tiểu thuyết đã thuộc về quá khứ. Các công ty, công nghệ, từ lóng đã khác, nhưng vấn đề mà tác giả đặt ra và cách thức vận hành metaverse do tác giả tiên đoán vẫn còn nguyên tính thời sự, và có vẻ đang trở thành hiện thực. Mê cung ảnh thực sự là một cuộc phiêu lưu kỳ thú vào vũ trụ ảo, mà chúng ta sẽ còn phải chờ để thực sự trải nghiệm.
Cuốn sách đã được xuất bản tiếng Việt năm 2001.

Continue reading