Tại sao bạn cần có thêm nhiều ý tưởng tồi?

Vì tất cả những ý tưởng hay đều đã có chủ.

Ngày xưa, khi Dr. Seuss viết truyện, chỉ có cỡ chục nghìn cuốn sách dành cho trẻ em. Bây giờ thì có hàng triệu để tha hồ chọn. Điều này cũng đúng với ý tưởng kịch bản phim, chủ đề của trại hè, ngách dành cho bác sĩ phẫu thuật, phương án thiết kế cảnh quan độc đáo …

Thật cám dỗ để tưởng tượng rằng chẳng còn cách khả thi nào để đóng góp. Nàng thơ đã đi lướt qua bạn, và chẳng còn gì để mà sáng tạo.

Thay vì nói: “Tôi bế tắc, tôi không nghĩ ra được điều gì hay”, sẽ hiệu quả hơn nhiều nếu nói, “Tôi đã hoàn thành việc này và bây giờ tôi cần làm cho nó tốt hơn”. Hoặc có thể là “Tôi đã hoàn thành việc này và nó không thể tốt hơn được nữa, nhưng bây giờ tôi đã sẵn sàng để làm điều mới, bởi vì hãy xem tất cả những gì mà tôi đã học được”.

Đó là câu chuyện về mọi innovation của con người.

Đó cũng là câu chuyện về mọi ý tưởng hay, mọi dự án mới, mọi bài hát pop, mọi cuốn tiểu thuyết.

Đầu tiên có một ý tưởng tồi. Và sau đó là một cái tốt hơn.

Nếu bạn định phàn nàn rằng bạn không có bất kỳ ý tưởng hay ho nào, trước tiên hãy cho tôi biết tất cả những ý tưởng tồi của bạn.

Đánh bạn với những ý tưởng tồi của mình là một cách hữu ích để tiến lên. Chúng không phải là kẻ thù của bạn. Chúng là những bước cần thiết trên con đường trở nên tốt hơn.

Bước đột phá khả thi nhỏ nhất

Liệu bạn có thể viết lại một đoạn của Fahrenheit 451 hay hơn Ray Bradbury?

Liệu bạn có thể viết một trang mới cho kịch bản của The Matrix?

Liệu bạn có thể chơi chỉ một nốt nhạc trên kèn clarinet mà đáng để khán giả nghe?

Thay vì tập trung vào một kiệt tác, hãy tự hỏi: đơn vị nhỏ nhất của tài năng mà bạn có là gì?

Tiết nhịp nhạc (bar) nào, câu văn nào, tương tác con người nào tạo nên sự khác biệt?

Đừng lo lắng về việc thay đổi thế giới.

Đầu tiên, hãy tập trung vào việc tạo ra gì đó đáng để chia sẻ. Bạn có thể làm nó ở mức bé nhỏ thế nào để bạn vẫn thấy tự hào?

Một vụ phiêu lưu

Năm 1972, Herbie Flowers là một nhạc công thời vụ. Anh đến với cây guitar bass đôi và làm những gì được yêu cầu.

David Bowie đã từng làm việc với Flowers trong Space Oddity, vì vậy khi Lou Reed nhờ, Bowie đã kết nối với Flowers.

Reed đưa cho Flowers một đoạn nhạc để chơi. Thế rồi, Herbie hỏi Lou rằng liệu anh có thể thử nghiệm một chút không. Anh đã quyết định thực hiện một overdub – sử dụng một đàn bass điện để chơi cao hơn 10 nốt trên đoạn nhạc bass đôi mà anh đã ghi âm.

Kết quả: backbone đầy ám ảnh của siêu phẩm ” Take a Walk on the Wild Side”

Trong 20 phút, Herbie Flowers đã thể hiện một chút thiên tài và củng cố sự nghiệp của Lou Reed. Tất nhiên, không phải là 20 phút. Anh đã mất một thập kỷ để xây dựng tài nghệ, học cách nhìn và cách nghe.

“Làm thế nào để làm cái này tốt hơn?” khác với “Làm thế nào để làm ra cái này?”

Văn hóa của chúng ta là vậy. Rất dễ gọi được cả một ủy ban để cùng nhau phê bình cái logo mới mà studio của bạn đã làm. Nhưng hầu như không thể tìm được ai đó sẵn sàng tự mình làm logo.

Chúng ta là một cộng đồng gồm những nhà phê bình, vặn ốc và hàn nồi (tweak and tinker). Lý do rất đơn giản: việc này an toàn hơn. Người ta hiếm khi chỉ trích các nhà phê bình. Và hơn thế nữa, chà nhám là việc ai cũng làm được. Việc sử dụng cưa, hay thậm chí là dùng bút chì để lập bản vẽ ban đầu khó hơn rất nhiều.

Lời khuyên to tướng là: hãy cầm lấy bút chì.

Và đó là những gì khan hiếm. Những người sẽ dựng bản vẽ. Những người dám đi trước.

Sau đó, bạn có thể dễ dàng nhận được trợ giúp từ một trong những người giỏi dùng giấy nhám. Nhưng chỉ sau khi bạn đã hoàn thành tất cả công việc của những mũi khoan đáng sợ kia.

“Tốt” nghĩa là gì?

Không ai muốn làm công việc tệ hại. Ta luôn tìm kiếm “tốt”, hoặc thậm chí “tuyệt vời”.

Nhưng chính xác thì chúng ta đánh giá công việc của mình như thế nào? Có thể đó là một cái bẫy – hỏi người khác (hoặc chính mình) xem công việc của bạn có tốt không. Đó là một cái bẫy, vì bạn có thể bị cám dỗ để được đánh giá “tốt” bởi thành công thương mại. Hoặc phản hồi từ những nắm quyền cho tác phẩm của bạn đi tiếp (gatekeeper).

Liệu Harry Potter có là dở khi bị 12 nhà xuất bản từ chối? Liệu nó có đột nhiên trở nên hay sau khi trở thành một hiện tượng trên toàn thế giới? Tại sao mà một cuốn sách lại có thể hay và dở cùng một lúc?

Thế nào là tốt cần phải được xác định trước khi bạn bắt đầu. Bạn làm nó để làm gì và dành cho ai? Nếu nó hoàn thành sứ mệnh, thì là tốt. Nếu không, thì hoặc bạn không may mắn, không đúng hoặc có lẽ, những gì bạn làm ra không giống với ý đồ của bạn.

Và đúng, có một khoảng cách rất lớn giữa “tốt” và “không thể tốt hơn”. Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ thu hẹp được khoảng cách đó.

Bảo vệ ý tưởng hoàn hảo của bạn

Liệu có ích gì khi bạn biết rằng mình có một thứ gì đó đặc biệt trong kho dự trữ, một thứ gì đó chưa ai thấy, thứ gì đó còn cần được khám phá?

Bạn sẽ không cạn ý tưởng. Đây không phải là phát đạn duy nhất của bạn. Không có cái gọi là ý tưởng hoàn hảo, chỉ là thứ tiếp theo mà bạn chưa trình làng.

Không ai ngăn cản bạn đăng video của mình.

Không ai ngăn cản bạn viết blog mỗi ngày.

Không ai ngăn cản bạn treo tác phẩm nghệ thuật của bạn lên.

Cách duy nhất để vượt qua các bậc thang là bước lên.

Dịch từ Here’s why you need to have more bad ideas (Seth Godin). Trong bài gốc có video.

Leave a Reply