Vòng xoáy vô tận của thói tiêu thụ phô trương

Từng có thời, một bãi cỏ trước nhà được cắt tỉa bị coi là lãng phí. Ngày nay, nó nằm trong quy định của hiệp hội nhà ở địa phương. Bạn từng có thể gây ấn tượng với hàng xóm bằng một chiếc Cadillac mới, giờ đây bạn không chỉ cần một chiếc Tesla, mà cần một chiếc Tesla đời chót. Lúc đầu bạn có thể thể hiện bằng cách bay hạng nhất, sau đó là thuê chuyên cơ, rồi chuyên cơ phản lực, rồi phản lực bự hơn, rồi mua một phần, rồi sở hữu toàn bộ, rồi sở hữu thứ lớn hơn và cứ thế.

Tiêu thụ phô trương không là tuyệt đối mà là tương đối.

Nó là một loại khoe của (potlatch) ích kỷ, trong đó người ta tìm cách thể hiện địa vị, bất kể với giá nào của cá nhân hoặc xã hội, bằng cách tiêu xài tốn hơn người khác.

Mạng xã hội đã khuếch đại mong muốn này, đồng thời lại đơn giản hóa việc thực hiện. Bây giờ bạn có thể lãng phí thời gian và nhân phẩm thay vì tiền. Bạn có thể hủy hoại ai? Có thể lãng phí bao nhiêu thời gian? Điều gì đáng để bạn có nhiều follower hơn những người khác?

Đó là một trò chơi tệ hại, bởi vì nếu bạn thua, bạn thua, và nếu bạn thắng, bạn cũng thua.

Cách duy nhất để làm tốt là từ chối chơi.

Kiếm được sự tin cậy thì tốt hơn là kiếm được sự ghen tị.

Dịch từ nguồn

Leave a Reply