Giá mà cuộc sống có GPS… Ngay kia, sau chỗ rẽ. Đi thêm một đoạn, gần đến nơi rồi. Chúc mừng! bạn đã đến đích!
Tất nhiên là không phải thế. Không giống với sự nghiệp, các mối quan hệ, hay cuộc sống của ta.
Bạn luôn đã đến. Bạn không bao giờ đến.
Dù có đi đâu, bạn đã ở đó. Bạn sẽ không bao giờ “đang đến” vì bạn đã ở đó rồi.
Không có sự phân cách giữa hành trình đau khổ và điểm đến hạnh phúc. Nếu ta cho phép, hành trình sẽ là phần hạnh phúc.
Hoá ra, đến đích chẳng có nghĩa lý gì. Bởi vì toàn bộ thời gian của ta là ở trên đường.
Dịch từ nguồn