Tâm sự với bố

Có học – nghĩa là sống lâu hơn. Bố không biết, Misha ạ, tại sao lại thế, nhưng người có học thường sống lâu hơn nhiều. Và sướng hơn! Bố không nói là giàu hơn. Tức là, họ hưởng thụ cuộc sống. Người giàu ngắm nghía những gì họ có, còn người có học so sánh những gì họ có với gì đó bên trong mình, và không cần những thứ thừa. Người có học dễ thấu hiểu người khác. Tức là, con ạ, người có học hiểu người u tối. Còn người u tối không hiểu người có học. Trong suốt cuộc đời, người u tối không bao giờ nói những từ như “phủ định”, “rung động”, “xốn xang”. Họ còn chẳng nói với cô gái của họ “anh đã cảm thấy rất buồn khi em bỏ đi”. Con ạ, họ chẳng để lại hồi ức nào cho cô gái, những người u tối ý. Bởi vì, con ạ, người ta không nhớ những nụ hôn. Người ta nhớ những lời nói.

Sự im lặng của người u tối không thú vị. Con nhớ không, bố con mình từng nói, có học nghĩa là có trí nhớ. Không phải thuộc lòng những gì đã đọc. Đó là hình thành gì đó của bản thân trên những gì đã đọc. Thậm chí, nhớ không chính xác cũng đã là gì đó của mình. Trong lúc nhiễu nhương, không được đánh mất ý nghĩ. Không có nhiều ý nghĩ đâu. Chuyện đùa có hàng triệu, ý nghĩ hàng trăm, ý tưởng hàng chục, và luật thì một vài. Người ta chờ đợi người u tối tự giáo dục. Dù chỉ là kể lại ấn tượng khi đọc gì đó. Nhưng không phải với phim ảnh. Phim ảnh không làm nảy sinh ý tưởng hay ý nghĩ ở người xem. Chỉ sách thôi. Sách dạy cả sức khỏe và ý chí, khi lật giở và đọc tác giả nào đó. Hãy để con con trở thành người có học. Và điều này chẳng liên quan gì đến bằng cấp cả.

Mikhail Zhvanetsky. Tâm sự của hai bố con.

Leave a Reply