Đa số dân tình trôi trong cuộc đời như một thứ quen thuộc trôi nổi trên sông.
Theo dòng nước, tiện đâu sống đấy.
Đó là bọn khờ dại.
Những người đặc biệt tài giỏi thì đương đầu với dòng chảy.
Họ bơi ngược dòng: ngược với cha mẹ, luật pháp, chính quyền.
Đó là những thằng ngu.
Người tài chân chính không bơi xuôi, cũng không bơi ngược dòng.
Người tài chân chính bơi đến nơi họ cần.
Đó là vì Người tài có mục đích.
Đích do mỗi người nghĩ ra cho bản thân.
Để đạt được mục đích, cần lập kế hoạch rõ ràng.
Rồi tuần tự thực hiện các hành động để tiến đến đích.
Nếu bạn biết mình muốn đi đâu, bạn sẽ thường xuyên bận rộn.
Nghĩ rồi làm, nghĩ rồi làm, điều chỉnh kế hoạch và lại làm.
Giống như một viên dầu, đang từ đáy sâu dần nổi lên mặt nước.
Hàng tấn nước chèn ép tứ phía, nhưng bạn thật đàn hồi, thật kiên định, cứ bơi lên, lên mãi.
Rồi một ngày đẹp trời bạn ngoi lên mặt nước.
Đến đích.
Đó là lúc nguy hiểm nhất, không còn áp lực nào lên viên dầu.
Theo định luật vật lý, viên dầu loang thành một lớp mỏng trên mặt nước.
Mỗi mục đích, mỗi ước mơ – khi đạt được đều nguy hiểm vô cùng.
Nhất là khi không đủ bản lĩnh.
Thật tốt nếu mục đích của bạn dài hạn.
Ví dụ, có thể nghiên cứu gián cả đời, và chết trong hạnh phúc.
Bởi vì công việc này chẳng có kết thúc, chẳng có ranh giới.
Việc nghiên cứu gián sẽ còn mãi mãi.
Thật dở khi mục đích là ngắn hạn.
Đó có thể là rủ được cô bạn gái trong mộng đi chơi, sau đó thất vọng hoàn toàn, và mãi mãi.
Đạt được mục đích – thật đáng sợ.
Nhưng, nhiều năm trời tập trung sức lực cho một mục đích là việc không phải ai cũng làm nổi.
Nhiều người lầm tưởng điều đó đơn giản.
Nhìn những người xung quanh – và giật mình.
Thậm chí có kẻ không kiếm nổi xe máy.
Không phải ai cũng kiếm được nhà.
Đại đa số dân tình chẳng đặt mục tiêu gì cả – họ chỉ sống qua ngày.
Ngay cả khi có mục đích – cũng chỉ là ngắn hạn.
Và hiếm ai đặt được cho mình đích tiếp sau.
Kết quả đã trong tay, cớ gì lại phải loay hoay tiếp?
Đó là khi mông đã cảm thấy dễ chịu với chỗ lõm bên dưới.
Đa số mọi người, khi đạt đến đích, lặn một hơi mất tăm.
Họ chẳng cần gì hơn: không học hành, không thăng tiến, thậm chí chẳng cần nhiều tiền hơn – với họ những thứ đang có là đủ.
Nhiều người gọi đó là hạnh phúc.
Người tài chân chính thoả mãn với những gì đang có rất không lâu.
Người tài chân chính thường xuyên trong công việc và tìm kiếm.
Thắng một đích, họ đặt ra cái tiếp sau.
Đó là điều không đơn giản, ngay cả với Người tài chân chính.
Và khoảng lặng đôi khi dài hàng năm.
Nhưng cuộc sống – thú tiêu khiển cho những con người thực thụ.
Còn với cừu thì ngược lại.
Dịch từ goblin, oper.ru