Bộ phim “Công dân Kane” kể về một người cả đời đi tìm sự yêu thương, vì đã mất nó lúc còn ấu thơ. Vì có nhiều tiền, nên anh đã đi tìm yêu thương bằng cách bắt mọi người yêu quý mình mà bản thân anh không hề ý thức được. Cuối cùng, anh chết trong cơ độc với hoài niệm về những ngày hạnh phúc ngắn ngủi thời thơ ấu, đã phải kết thúc nhanh chóng khi bố mẹ giao anh cho người khác nuôi.
Chấn thương tâm lý tuổi ấu thơ đi theo anh từ đó. Kane theo học và bỏ dở rất nhiều trường. Đến khi đủ tuổi tự làm chủ của cải thừa kế, anh chỉ quan tâm vận hành báo chí, vì đó là công cụ để anh đến với công chúng và có thể khiến họ yêu quý mình. Anh lấy vợ cũng theo tính toán, để ra tranh cử chức tổng trưởng.
Kane chỉ có tình cảm thực sự với hai người. Một là Leland, người bạn học, nhưng khi bạn – vì lương tâm nghề nghiệp – viết bài không theo ý mình, Kane đã chấm dứt tình bạn. Người kia là Susan, tình yêu duy nhất và chân thật của anh. Mối tình bắt đầu rất tình cờ, và Kane thích giọng hát của Susan thật sự. Thế là anh muốn tất cả mọi người cũng đều phải thích giọng hát của cô. Anh xây nhà hát, thuyết phục cô biểu diễn, và liên tục đăng những bài ca ngợi cô trên các tờ báo của mình. Nhưng Susan không thể chịu nổi vì cảm thấy mọi người đến xem nhưng không thích giọng cô. Cô đã đau khổ vô cùng, phát ốm, và Kane phải từ bỏ mục đích của mình. Dần dần, Susan nhận ra là Kane có một tình yêu rất ích kỷ, anh chỉ muốn mọi người yêu anh, làm theo ý anh. Và cô quyết định bỏ đi. Thật ra cô vẫn rất yêu Kane và anh đã suýt giữ được cô lại, nhưng câu cuối anh thốt ra lại càng khiến Susan thấy, anh nhìn nhận rằng cô phải có trách nhiệm yêu thương anh. Và cô bỏ đi.
Kane thẫn thờ nhìn theo Susan. Rồi quá thất vọng, Kane nổi cơn điên đập phá các thứ trong phòng. Rồi anh chợt cầm lên quả cầu thủy tinh tuyết, và bỗng nhớ về cái ngày bị bắt phải xa mẹ, cái ngày anh đang vui vẻ trượt tuyết trên chiếc xe trượt có tên là Rosebud. Từ lúc đó, trong đầu anh chỉ còn duy nhất có Rosebud. Và Rosebud cũng là từ anh thốt ra trước khi lìa đời.
Nghe tiếng phim này đã lâu nhưng giờ mới xem. Nếu mình xem từ trước thì có lẽ không cảm nhận bộ phim theo cách như vậy.
